Thứ Tư, 15 tháng 6, 2011
MỘT TÉO ĐỜI
Núng nảy ơi,
Nõn nà vầng ngực.
Thiếu nữ đi,
Hừng hực một téo đời.
Gió thoảng mây trôi,
Con đường lầm cát bụi.
Kẻ phong trần lang thang trên đất tội,
Tắm sạch hồn nhơ, giọt lệ thon mềm.
Giọt trần ai,
Chắt chiu nên những sông dài,
Nặng trĩu phù sa đỏ quạch.
Ai buông lưới,
Ai quăng chài,
Vẫy vùng chạy đâu con cá nhỏ?
Ta ngồi buông câu,
Câu nỗi niềm trần thế.
Loang mặt nước,
Câu lý tình đời lan xa...
Lang thang cuối trời,
vầng mây thả lửng nỗi niềm ta.
Để lại sau ta,
Trái đất tròn như quả bưởi.
Mọng căng những ham muốn,
Vô vàn những dấu chấm buồn,
Luẩn quẩn bò trong những vòng mắc nợ.
Thượng đế đã tù đày,
Trái bưởi gầy lăn lóc giữa hoang sơ...
Biết đâu là bến là bờ,
Dáng em hừng hực thẫn thờ trần ai...
Nõn nà ơi, tóc quá dài
Ngụt trời lửa dục...Thiện tai...Thiện tai.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Hải Khoát cám ơn các bạn đã ghé thăm nhà mới. Nhà mình đơn sơ nhưng tấm lòng rộng mở.